Mình cũng chỉ nhớ được là hồi tầm 4 5 tuổi mình sống với bà ngoại thôi. Bà ngoại dắt mình ra rẫy hái đào, hái đậu phộng này. Bà ngoại quẫy đòn gánh, 1 bên là dưa hấu, 1 bên là mình này. Bà ngoại mua cho mình cái dây tập thể dục để khi đi bán buôn, trên đương tơn tơn đi bộ mình có cái vừa chạy vừa nghịch này. Trước đó nữa còn nhỏ quá mình không nhớ nổi. Nhưng chị mình bảo, từ khi sinh ra là mình đã do bà ngoại chăm rồi.
Trúng mình hồi nhỏ nhìn đáng yêu vê lều. Mình bây giờ nhìn hình mình hồi nhỏ mình còn siêu thích. Bà ngoại mình thích mình hồi nhỏ lắm, cứ bảo "hồi nhỏ con Hà Che nó đẹp gái lắm". Mà trong ký ức của bà ngoại mình, cũng chỉ nhớ được hình dáng mình hồi nhỏ thôi. Chứ về già mắt bà ngoại mình bị lòa, không nhìn rõ được mình khi lớn lên trông như thế nào nữa.
Nhưng mọe nó. Giờ mới nhận ra là hình tượng mình hồi nhỏ khá giống bạch liên hoa mà bọn nó hay nói. Biết dùng sự yếu đuối, đáng thương để thao túng người khác. Quá là vê lều.
Nạp game làm đ' gì lắm thế. Nạp vào vậy rồi có lấy ra lại được không, bằng cách trao đổi bán buôn cmg đấy. Nếu không thì như đang nuôi NPH game chứ được lợi gì đâu. Thằng này phải có vợ, để vợ nó cấm cản mới được. Phá gia chi tử.
Nạp game làm đ' gì lắm thế. Nạp vào vậy rồi có lấy ra lại được không, bằng cách trao đổi bán buôn cmg đấy. Nếu không thì như đang nuôi NPH game chứ được lợi gì đâu. Thằng này phải có vợ, để vợ nó cấm cản mới được. Phá gia chi tử.
Lại nhớ tới một lần khác, cũng hồi nhỏ, mình sống cùng với cậu mình. Một hôm mình phát hiện mình bị mất cái đồ chơi bắn tia laze mà mình siêu thích (loại mà gắn phim vào chiếu lên đủ loại hình thù ấy). Và mình linh cảm chắc chắn là do em họ mình lấy (một đứa em họ khác, không phải em đã lấy tiền mình bên dưới). Thế là, mình cứ lân la xung quanh ra vẻ buồn thương, nói phông lông với em họ mình, là mình làm rớt mất cái đồ bắn tia laze mà mình rất thích rồi, nhờ nó tìm giúp mình, nếu có nhặt được thì trả lại mình với. Đấy, mình mềm mỏng vl, éo có căng thẳng chỉ thẳng mặt nó đã lấy của mình và yêu cầu trả lại đâu, vì mình làm éo gì có chứng cứ là nó lấy, mà cho dù có chứng cứ thì chắc gì làm căng nó sẽ trả. Thế nên, mình lại lợi dụng sự mềm yếu của bản thân để thao túng nó thương xót mình và trả lại. Kết quả là một lúc sau nó trả lại thật, nó giả vờ bảo là vừa nhặt được ở kia. Thôi kệ cha nó, trả lại mình là tốt rồi. Mình lại cảm ơn!